Nguyễn Nguyên An Tịnh cốc Tây An, 11/11/69 Lê Ngô Cát, Thủy Xuân, Tp.Huế, tỉnh TT.Huế
Đang có thân làm đền đài tụng niệm Thân mất đi thiền định với thời gian Có thân phải nuôi cơm ăn, áo mặc… Không thân về với gió, núi, mưa ngàn...
Nguyễn Nguyên An Tịnh cốc Tây An, 11/11/69 Lê Ngô Cát, Thủy Xuân, Tp.Huế, tỉnh TT.Huế
Đang có thân làm đền đài tụng niệm Thân mất đi thiền định với thời gian Có thân phải nuôi cơm ăn, áo mặc… Không thân về với gió, núi, mưa ngàn...
Như hình ảnh hoàng hôn, trong buổi chiều tà. Tất cả chúng ta đều đã từng nhìn nhiều ngàn buổi hoàng hôn trong đời. Bây giờ mời bạn đọc không khí thơ và đạo khi nhà thơ Thiện Trí nói về hoàng hôn qua vài dòng văn rất thơ và rất đậm chất vô thường...
Nới tay cho rộng bước/Ngược nước tìm lại mình/Vì muốn độ chúng sinh/Hữu tình thành tịnh thổ.
Ta thương ngọn gió tháng ngày/Thương mái tóc khói lam cũ kĩ/Trọ lòng mình lắm nẻo vô minh Nào đâu biết nhân sinh giả tạm/Bóng vô thường khép chặt u mê
Sắc - không nào thật có/Trên tấm áo “vô thường”/Là chiếc bóng “vô minh”
Trong phạm vi nhập thế, âm nhạc trở thành mắt xích quan trọng trong việc hoằng pháp, đàn ca trong các đạo tràng hướng dẫn các khóa tu cho tuổi trẻ, thậm chí các nhạc sĩ phật tử cho ra đời những album chuyên đề nhạc đạo.
Hoa mẫu đơn, dù không được nhắc đến nhiều trong Kinh điển như hoa sen, nhưng lại chiếm một vị trí quan trọng trong không gian chùa chiền Việt Nam. Đây là biểu tượng tổng hoà của vẻ đẹp thẩm mỹ, tâm linh và bản sắc văn hóa dân tộc.
Bình luận (0)